Watson đã hai lần ghi cột mốc tiên phong: máy đánh chữ điện tử và đặt chân vào cuộc cách mạng máy tính. Có thể thấy những thành tựu lớn nhất của Tho- mas Watson là cống hiến những nguyên tắc vàng trong quản trị, triết lý kinh doanh. 1930 của Watson, khi ông rất thích giảng bài về các quy tắc, văn hóa của công ty trong trường học của IBM ở Endicotte bên cạnh việc huấn luyện tay nghề.
Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Watson đã ép buộc con trai mình, Tom, vào làm việc cho IBM. Cha nghĩ, sợ hãi là động cơ vĩ đại cho thành công.
công ty này vẫn không thể làm mất vị trí của IBM, mặc dù giá ngang nhau. Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Các nhà quan sát đã gọi đây là vụ đặt cược của Gerstner đối với IBM.
Đó là môitrường mà bất cứ ai tham gia vào đó đều biết cần phải tạo vị thế hình ảnh của công ty chứ không hẳn là vị thế cá nhân. Vũ khí tối thượng của Gerstner trong cuộc đào thoát khỏi hố thẳm chính là chiếc thang mà Watson xây dựng ngày xưa nhưng đã bị lãng quên trong thời gian dài. Gerstner gọi là tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm.
biểu của nhà sáng lập IBM, Thomas Watson Sr: Thành công của khách hàng chính là thành Mùa đông của 40 năm trước sẽ không phai nhòa trong tâm trí ông. Và trong khi cả các công ty mới vào ngành như: Compaq và Microsoft đã phải ngả mũ chào thua trước IBM những năm 1980 thì đại công ty mà Tom Watson kế thừa và đổi mới trong những năm 50 và 60 lại duy trì một cách mạnh mẽ, và là công ty lớn thứ sáu ở Mỹ.
ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy). Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.
Watson bắt đầu nói về đẩy mạnh bán hàng: Các doanh nhân của cường quốc thứ hai thế giới này, sau Mỹ, đã trả lời rằng: Ông không nhận ra sao, chúng tôi chỉ cần tìm hình mẫu từ IBM. Nhà nghiên cứu và tư vấn thương hiệu này xếp IBM vào loại thương hiệu giải pháp, song người ta có thể cảm nhận được rằng đó là đại diện của loại thương hiệu hoài bãomà dấu hiệu của nó là nỗ lực chinh phục các đỉnh cao.
Drucker đã từng phỏng vấn Watson khi chủ tịch IBM đến châu Âu, đã nghe ông nói về hòa bình, thương mại và xử lý dữ liệu, và đã thấy các sếp tòa soạn quẳng (bài báo) Watson vào sọt rác. Vầng trán rộng và môi hơi mím lại khiến cho gương mặt có phần nghiêm nghị. Và quy tắc ứng xử đó ôngáp dụng một cách ám ảnh vào trong doanh nghiệp vĩ đại của mình.
Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân. Làn sóng đổi mới ở thung lũng này đã bỏ IBM lại sau lưng với hào quang quá khứ, trong cuộc đua phục vụ con người những chiếc máy tính cá nhân chạm đến từng con người. Điều này trái ngược với tôn chỉ vì công việc của khách hàng mà Watson xây dựng.
Nguyên tắc này của Watson đã làm ra một hướng nhìn mới về sứ mệnh kinh doanh. Người ta đã hỏi ông có sa thải người này không. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường.