Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy. Shakespeare (một thi hào nước Anh) nói: "Không có chi tốt mà cũng chẳng có chi xấu; xấu tốt đều do tưởng tượng mà ra cả". Ông nghĩ ý định đó của tôi có được không.
Tôi đe họ nên coi chừng, chứ không thì ngồi tù, vì làm cháy rừng. Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng. Isaac Marcosson, nhà quán quân về môn phỏng vấn các danh nhân, nói rằng phần đông phỏng vấn viên không thành công chỉ vì quá chăm chú tới những câu vấn thành ra không chú ý nghe những câu đáp.
Tất cả những cái đó mất thì giờ lắm. Đây tiền sửa chúng tôi tính như vậy đây. Đứa nhỏ giữ lời hứa.
Người mướn nhà luôn luôn kêu nài. Có? Ông bà thiệt gặp may tôi muốn được như ông bà lắm. Bạn đã làm thương tổn lòng tự ái, lòng kiêu căng của người ta.
Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn. Tôi tin rằng ông là một quân nhân can đảm và có tài dụng binh. Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy.
Thịt thì dai, khoai thì nát. Ông Nicholas Murray Putler, giám đốc trường Đại học Columbia nói vầy: "Dù kẻ đó học hành tới bực nào nữa thì cũng vẫn là thiếu giáo dục". Nhưng vẫn quyết chí học, học một mình.
Rồi thì con chạy lên cầu thang. Nhà buôn ở arizona nghĩ rằng ông lớn đó biết điều lắm và biết sự xét đoán của thân chủ là có giá trị. Thứ nhất: các bạn sẽ say mê học được một môn học có giá trị vô song về phương diện giáo hóa.
Ông Adamson hỏi ông về những nỗi khó khăn buổi đầu và ông cảm động, kể lể về cảnh nghèo khổ của ông hồi nhỏ: Bà mẹ góa, nấu cơm cho khách trọ, còn ông thì làm thầy ký, sao khế ước cho một sở bảo hiểm để kiếm mỗi ngày 5 cắc. Cho nên cha kéo, con đẩy. Al Copone, tên đầu đảng ăn cướp đã làm cho châu thành Chicago kinh khủng, cũng nói: "Ta đã dùng những năm tươi đẹp nhất trong đời ta để mua vui cho thiên hạ, vậy mà phần thưởng chỉ là bị chửi và bị săn bắn như con thú dữ".
Nhưng lời tuyên bố của ông Adler quan trọng tới nỗi tôi phải chép nó lại lần nữa: "Kẻ nào không quan tâm tới người khác, chẳng những sẽ gặp nhiều sự khó khăn nhất trong đời, mà còn là người có hại nhất cho xã hội. Nhưng nếu bạn nói: "Chúng ta hãy ngồi xuống đây và ôn tồn nói chuyện với nhau. ở vào địa vị ông, có lẽ tôi cũng hành động như ông.
ở Hollywood, kinh đô hát bóng, những cuộc tình duyên thật bấp bênh, đến nỗi Công ty bảo hiểm Lloyds ở Luân Đôn phải "chạy". Cô thứ nhất chê tôi mà làm tôi hết muốn học. Quân đội mà có tinh thần đó thì ông - mà cả Nã Phá Luân tái sinh nữa - cũng không thể bắt họ gắng sức được.