Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai. Tôi phải đòi một cuộc sống tiến bộ hơn. Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng.
Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương. Cháu mà làm được thì cháu giỏi. Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy.
Cũng có thể họ không tìm thấy. Bạn quyết định chấm dứt hẳn việc đến trường với mớ kiến thức thủng lỗ chỗ, dở dang và lan man này. Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…
Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì. Với đời người, ngắn lắm. Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.
Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Ông bảo: Em nói tiếp đi.
Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm. Và bon chen không bẩn, không ác. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.
Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được.
Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh. Tí nữa thì bạn bảo không và rơi vào cuộc tranh luận chắc chắn thua.
Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.
Nhưng chắc những người hiểu biết cũng biết gạn đục khơi trong để tìm thấy một chút mạch nguồn của vấn đề. Nhưng thật tình lúc này bạn muốn được nghỉ. Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu.