Tôi nghĩ đó là loại rượu ngon nhất mà lúc bấy giờ tôi có thể nếm được. Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác. – Tôi vừa trông thấy ông bạn già Arkad của chúng ta đi trên chiếc xe ngựa sơn son thiếp vàng và vẫn đưa tay vẫy chào thân thiện những người mà ông quen biết.
- Lạ thật! Lạ thật! Anh đang nói gì thế nhỉ? Từ trước đến giờ có ai tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên đâu. - Để hiểu rõ vấn đề, chúng ta cần nghe càng nhiều càng tốt những kinh khác nhau về sự may mắn. Bỗng nhiên, cả hội trường im lặng.
Các bạn cũng không chịu học những quy luật chi phối việc làm giàu, hoặc không chịu tuân thủ theo những quy luật đó nên cái đói, cái nghèo vẫn đeo bám mãi. Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. - Nếu cứ mỗi buổi sáng, bạn bỏ vào trong giỏ mười quả trứng, đến buổi chiều chỉ lấy ra chín quả.
Bansir mỉm cười nói với bạn: Nay ta đã già rồi mà những đứa con trai của ta chỉ biết tiêu pha, chứ không hề có ý muốn làm ra tiền. Ông chôn túi tiền của mình ở một nơi được đánh dấu rất cẩn thận và ngày đêm thấp thỏm không biết liệu còn có ngày mình đào nó lên hay không.
Nhưng nếu họ không trả tiền, thì tôi sẽ giữ mãi vật ấy như một bằng chứng tố giác người đó đã phản bội sự tín nhiệm của tôi. Cư dân Babylon là những nhà tài chính, những thương gia giàu kinh nghiệm. Theo hai người thì so với ngựa của họ, con ngựa kia chỉ là một con lừa nặng nề chậm chạp.
Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày. Bởi vì nhờ có lời khuyên khôn ngoan của anh, tôi đã hưởng được một ngày nghỉ ngơi rất thoải mái. Kể từ đó, chúng không còn nói chuyện với nhau nữa.
Tôi tự hỏi tình cảnh của mình có gợi cho họ một sự thương hại nào không. Trong khi, hai bà trẻ hơn thì cười mũi và xem tôi như một trò tiêu khiển. Sáng ngày mai, cậu ta sẽ giúp ông đếm số cừu.
- Ông của cháu là một người không làm ta thất vọng bao giờ. Anh có bao giờ nghe câu chuyện về người nông dân ở Nineveh hiểu được tiếng nói của loài vật chưa? Tôi không cho rằng đây chỉ là một câu chuyện phiếm do người ta bịa đặt ra trong lúc rảnh rỗi đâu. Thời gian này, ông ấy rất vất vả.
Chịu chết trong sa mạc ư! Không thể như thế! Tôi phải sống và phải chứng tỏ cho mọi người biết tôi là một con người có linh hồn tự do, một người có ý chí mạnh mẽ có thể vượt qua mọi nghịch cảnh. Họ xếp thành hàng chỉnh tề, mỗi hàng ngang năm người và nối nhau thành một hàng dài trên đường dưới cái nắng chói chang. - Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ.
Con bèn học thuộc lòng tất cả các quy luật đó. Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy cừu lên tới chín trăm con. Nhưng nếu họ không trả tiền, thì tôi sẽ giữ mãi vật ấy như một bằng chứng tố giác người đó đã phản bội sự tín nhiệm của tôi.