Ông nói: "Mỗi khi mua một chứng khoán văn tự nào tôi cũng quyết định "tốp" số lỗ lại. Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân. Việc ấy họ làm trong ba hoàn cảnh khác nhau.
Lụt, nợ, tai nạn không thể làm tiêu tan tinh thần vui vẻ, chói lọi, quyết thắng của người. Ông nói: "Nhiều năm kinh nghiệm dạy tôi muốn ngủ ngon thì không gì bằng tụng niệm. Các bác sĩ dùng đủ phương thuốc ngủ, thuốc mê, cả phép thôi miên nữa, nhưng vẫn vô hiệu.
Trong thời gian ấy, tôi chuyên tâm thu thập hết các sự kiện quan tới vấn đề. Nguyên một hôm bà đưng đốt xi trên ngọn đèn cầy thì áo bỗng bắt lửa. "Ít lâu sau khi sung vào đội canh phòng bờ biển, tôi bị đưa tới một nơi nguy hiểm nhất trên bờ Đại Tây dương.
Lúc nào rảnh thì viết tiểu sử các danh nhân hoặc những loại sách thiết thực như cuốn bạn đương đọc đây. Chao ôi! Vậy mà đã có những kẻ điên bỏ mỗi năm sáu tỷ Mỹ kim để cá ngựa, nghĩa là sáu lần số quốc trái của Mỹ năm 1910! Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh hãy làm thành một ly nước chanh ngon ngọt
Hoàn toàn là thuyết pháp. Sau cùng, ông lập một hội ở khắp nước gọi là "Hội những người bị giam tại nhà". Thiếu nó chúng ta chỉ còn có thể quay cuồng trong sự hỗn độn mà thôi.
Các đệ tử không thể tắm hai lần trên một khúc sông". Theo bộ Bách khoa tự điển của Anh, thì ông Léon Tolstoi trong 20 năm cuối đời có lẽ là người được ngưỡng mộ nhất thế giới. Tôi phải làm lụng khổ nhọc mười giờ một ngày trên cánh đồng lúa và trong kho cỏ khô ở Misssouri - làm tới nỗi chỉ mong mỗi một điều là sao cho thân thể hết mỏi nhừ, hết nhức nhối mà thôi.
Nhưng sau tôi nhận thấy rằng tôi khùng. Bà viết cho tôi: "Một buổi tối, chuông điện thoại reo. Tôi xin đơn cử truyện một người bán sách thất vọng, ông John R.
Trong thư nói: "Bà mất, cô và cháu thấy nhà vắng hẳn đi, nhất là cô. Ta đã là kẻ thù lớn nhất của ta, là nguyên nhân cái mạt vận của ta". Tri thức chị sẽ phát triển và chị sẽ trở nên thành thực sự với chị sau mười tháng đó hơn là sau hai mươi lăm năm chị đã sống".
Tôi bài bạc, ca hát, làm quen với bạn mới, thức tới nửa đêm. Ta chỉ có thể ca những vui, buồn của ta thôi. Quy tắc 6: Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết.
Điều ấy rất tự nhiên. Trái lại chị lại có vẻ như nói: "Ồ! ít nhất thì thằng cha già đó cũng phải làm vậy chớ". Chịu không nổi, người sinh âu sầu, mất ăn, sức lực tiêu mòn, cho nên mặc dù làm lụng suốt ngày ở ngoài đồng, người cũng phải uống thêm thuốc tiến thực.