Câu trả lời là ở chỗ hiểu được con đường đã đưa anh tới chỗ thay đổi cá tính của mình. Hằng ngày bà vẫn đi qua những khu ổ chuột chung quanh vùng dân cư khá giả của thành phố mà bà làm việc, nhưng bà không bao giờ nghĩ đến chuyện vượt ra khỏi tầm ảnh hưởng nhỏ bé hiện có của mình. Từ đó tôi đã rút ra được kinh nghiệm trong lời nói của mình.
Lịch sử còn để lại cho chúng ta biết bao tấm gương danh nhân đầy gợi hứng như Leonardo da vinci, Abraham lincoln, Helen Keller, Mahatma Gandhi, Martin Luther king, Rosa Parks, Albert Einstein, Cesar Chavez, Soichiro Honda và biết bao người khác đã từng có những bước kỳ diệu khi nâng cao tiêu chuẩn của họ. Tôi có thể cảm thấy thích thú ra sao khi tôi làm điều cần thiết để đạt kết quả mình mong muốn? mặc dù chân cậu bé bị què vì bệnh còi xương do suy dinh dưỡng và hồi 6 tuổi hai chân cậu đã bị cong mãn tính và bắp chân teo lại khiến cậu có cái tên là "Chân bút chì", cậu đã đề ra cho mình mục tiêu theo đuổi là phải trở thành một ngôi sao bóng bầu dục giống như thần tượng của cậu.
Tôi có cảm giác chắc chắn mà tôi chưa từng có, vì giờ đây tôi biết toàn cơ thể con người tôi cùng tập trung hướng về các ước mơ của mình. Lỡ ra chúng ta mất dịp may thì sao? Đây là một ví dụ điển hình về việc bỏ cái quan trọng để làm cái cấp bách. Lần này ông cùng đồng nghiệp sáng chế ra qui trình để chế tạo vật liệu của mình để xây dựng nhà máy.
Hằng ngày tôi đóng vai Sherlock Holmes, tìm tòi những chi tiết nhỏ bé nhất để kết thành bài toán trong kinh nghiệm độc đáo của mỗi người - tôi đúng là một thám tử tư chuyên nghiệp đấy! Có những chìa khóa kỳ diệu trong những thái độ của con người! Nếu bạn thấy rằng cá tính của bạn không được như bạn mong muốn, bạn hãy thực hiện 4 bước sau đây để phát triển cá tính của mình: Chương này đã đề nghị với bạn một cuộc thử thách tâm trí.
Người ta nói rằng Winston Churchill đã có cái thiên tài đưa ngôn ngữ Anh vào chiến trận. Nhưng tôi làm công việc đánh giá thế nào? Tôi nhận ra rằng đánh giá không phải công việc gì khác hơn là nêu lên những câu hỏi. Biết được danh sách các giá trị của mình giúp tôi đi đúng đường và sống phù hợp với những gì tôi coi là quan trọng nhất trong đời.
Họ sẽ nhận ra mình là những người "hiến thân", những người tự nguyện một cách vô vị lợi bằng sự hi sinh của mình để cứu giúp những người cần đến họ. Tại sao? Là vì ở một mức độ nào đó, bạn nghĩ rằng hành động vào lúc này sẽ gây cho bạn nhiều đau khổ hơn là để chờ đó. Nhưng hôm đó, khi tôi bay lượn trên không, tôi thầm nghĩ," mới chỉ một thập niên mà đã thay đổi đến thế!".
Nếu bạn có thể chấm dứt nạn nghèo đói của thế giới hôm nay bằng việc giết một người vô tội, liệu bạn có làm không? Tại sao có hay tại sao không? Nếu không kiểm soát ba loại quyết định này, bạn sẽ không thể nào kiểm soát được đời sống của mình. Thường khi gặp hoàn cảnh này, chúng ta trở nên hoàn toàn tê liệt-không biết mình phải làm gì.
Thái độ hay những cảm xúc mới có phù hợp với những giá trị, niềm tin và qui luật của bạn bạn trong đời sống không? (Chúng ta sẽ bàn tới vấn đề này trong một chương sau). Sau này Fran cho tôi biết là anh cảm thấy nhai thuốc lá là một thú vui lớn nhất trong đời anh. Một sự phân biệt có lẽ quan trọng nhất, đó là phân biệt rõ sự cấp bách và sự quan trọng của việc kiểm soát các quyết định của bạn liên quan tới việc bạn sử dụng thời giờ và vì thế liên quan tới mức độ thỏa mãn của bạn.
Tương quan như thế nào? Nhiều khi người ta tưởng là phải có việc ái ân, hay tình thân mật. Chúng ta biết rằng, điều duy nhất chúng ta tuyệt đối làm chủ được, đó là thế giới nội tâm của mình- chính chúng ta quyết định ý nghĩa cho sự vật. "Thế tại sao hôm nay bạn đi làm?"Câu trả lời thường vẫn là,"Phải làm thôi.
Ta có thể mượn lời của Benjamin Disraeli, con người chỉ thực sự là vĩ đại khi hành động do niềm đam mê thúc đẩy. Với tư cách là nhà tâm lý chính của bệnh viện Bellevue, thành phố New York, tôi chứng kiến nhiều mãnh đời khổ đau, không chỉ riêng những bệnh nhân tâm thần, mà cả ở những nhân viên "bình thường","khoẻ mạnh" đang chữa trị cho bệnh nhân. Nhưng theo lệ thường, người trợ lý sẽ cho anh ta uống đủ liều và để anh ngủ tiếp cho tới trưa, là lúc Ông Vua bừng dậy và cơ thể đòi dộng thêm dexedrine và tẩm cocain vào đầu bông gòn rồi hít trước khi lên sàn diễn trở lại.