Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn. Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ.
Mỗi con người trong Loài Người. Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm.
Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi. Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.
Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận. Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó. Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.
Sáng được bác cho ngủ bù. Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn. Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười.
Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột. Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.
Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen. Bịt tai lại, im lặng, là xong. Ta đâu ham hố thắng thua.
Sẽ biến cái gông thành cái vòng đeo cổ hạt cườm. Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật. Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.
Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét. Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên. Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm.
Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được. Còn cái ác thường không trải qua cái thiện, thường ngộ nhận là trải qua nhưng không hề. Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng.