Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. - Giờ thì tớ hiểu rồi. - Giờ thì tớ hiểu rồi.
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế!
Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.
- Tớ cũng không hiểu nữa. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
- Cậu có rảnh không? - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.
James cảm thấy rất vui. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Sau đó, giảm dần đi. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.