Bỗng một kế hoạch vụt hiện ra trong suy nghĩ của ông. Bạn nên tham vấn ý kiến của những người giàu kinh nghiệm và tin tưởng vào lời khuyên đó, sao cho vàng có thể sinh lợi nhiều nhất. - Ngay vào ngày hôm nay chứ? – Kobbi gợi ý.
Tất cả mọi người đều hồi hộp, chăm chú Nomasir điềm đạm, tự tin đứng dậy và bắt đầu thuật lại tất cả những điều đã diễn ra trong suốt mười năm lập nghiệp của mình: Điều mong ước của ta là làm thế nào để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất thế gian, và để thực hiện được điều đó thì vương quốc của chúng ta phải có nhiều người giàu có. Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy.
Theo hai người thì so với ngựa của họ, con ngựa kia chỉ là một con lừa nặng nề chậm chạp. Có thể nói, những thành quách hùng vĩ cùng những đền đài, cung điện nguy nga của Babylon đã trở thành cát bụi, nhưng những tri thức, những kinh nghiệm khôn ngoan, những thành tựu nổi bật của vương quốc cổ đại này vẫn còn lưu truyền cho đến tận bây giờ. Tài sản của ông ấy quả thật rất lớn và tôi không ngừng vận dụng ba quy luật làm giàu nên số tài sản ấy ngày càng tăng lên.
Vào một hôm, bà Sira hỏi tôi: - Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại. Và thế là khi các dịp may đến, do tính do dự, ù lì nên chúng ta đã không chịu nắm bắt.
Đó là tấm thẻ chứng cứ, trên đó ghi lại lời giao hẹn, nếu đến kỳ trả nợ mà người đó không thanh toán được, thì họ phải giao cho tôi một tài sản nào đó có giá trị tương đương để khấu trừ. Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Ông chủ không còn tiền để mua ngũ cốc và mật ong, cũng không có tiền để trả nợ người cho vay tiền.
Các bạn có thể vay tiền hoặc sử dụng số tiền tích góp để xây nhà. - Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu. – Hadan Gula cất giọng chân thành.
Đó là xây dựng những đập nước và vô số những kênh đào nhỏ để dẫn nước từ con sông chính về khắp làng mạc, biến những vùng đất khô cằn thành vùng đất trồng trọt tốt. Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu.
Ông bỏ ý định muốn mua bầy dê đó, nhưng không có tiền, nên đến hỏi vay tôi. – Ông bối rối nói với ông Arad. Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được.
- Bậy nào! Không phải tôi đang túng thiếu hay thua bạc gì cả. - Đó là sự thật, Kobbi à! Cho dù cuộc sống của chúng ta chưa được như ý, nhưng chúng ta không hề muốn năm này sang năm khác phải sống những chuỗi ngày như kiếp nô lệ. Còn không, trong tương lai bạn càng gặp nhiều khổ sở và dằn vặt hơn đấy.
Ví dụ như cất giấu tài sản vào một nơi kín đáo. Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái.