Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?. Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ. Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ!
Tớ không có thời gian để viết một lá thư ngắn. Sam Levenson rất thành công nhờ biết chú trọng điều này. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó.
Ngay lúc đó thì chàng trai MC thứ nhất đuổi kịp tôi và đập cửa xe rầm rầm. Nói cách khác, bạn nên trình bày cụ thể những ưu điểm của mình thay vì cứ đắp vào khoảng thời gian phỏng vấn ngắn ngủi bằng bản tường trình lý lịch. Chỉ còn một việc nữa…
Sau cùng tôi hỏi Mitchum về Robert De Niro, một trong những nam diễn viên nổi tiếng lúc bấy giờ. Thế mới biết trong buôn bán thì cách nói khôn khéo có ý nghĩa rất quan trọng. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.
Lúc đó anh sẽ làm gì? Trước gọi dân gốc Tây Ban Nha nay đổi thành người Mỹ Latinh (Latino). Đó là trò chuyện với con mèo, chú chim hay chú cá vàng nhà bạn.
Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế. Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một.
Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa. Ngày nay, từ cấm kỵ (taboo) đã vơi bớt nặng nề vì càng ngày chúng ta càng cởi mở hơn với những tư duy, quan điểm mới. Anita Bryant hoàn toàn có thể lôi cuốn người khác nếu cô ấy hào hứng nói về công việc của mình hơn.
Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài. Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố. - À, theo anh thì lối diễn của John Huston và John Smith khác nhau như thế nào?
Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến. Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới. Bob không bao giờ nói với một thái độ đe dọa hay thù ghét ai cả.
Cộng sự của Edward là Louis Nizer còn đưa ra một quan điểm rằng ông quan sát những cử chỉ tay chân, điệu bộ của bị cáo rồi liên hệ với bản chất vụ việc để có thể tìm ra những điểm chung nào đó mang giá trị tham khảo bổ sung vào hồ sơ. Sự khôi hài là một trong bốn yếu tố quan trọng để anh thu hút khán giả và cả tôi nữa. Với tôi, ngôn ngữ điệu bộ cũng giống ngôn ngữ nói vậy.