Ở trường, tôi muốn được nổi tiếng. Nhưng đối Picasso, lời chỉ trích lại là chất kích thích mạnh. Tiền ông đầu tư cho việc nghiên cứu cạn dần.
Nếu thiếu một trong hai yếu tố này, cầu vồng sẽ biến mất. Cổ anh bị gãy và anh bị liệt từ cổ trở xuống, tình trạng này khiến anh phải sống hết quãng đường còn lại trên xe lăn . Sự kiên trì của Beethoven làm cho thế giới chúng ta ngập tràn những giai điệu tuyệt vời.
Chúng ta hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện. Có một cách chắc chắn đê tránh những lời phê phán đó là chẳng làm gì cả. Qua 2 năm làm chủ nhiệm khoa, một sự việc bất ngờ sảy ra khiến ông buộc phải từ chức.
Nhưng tôi e rằng chính điều chúng ta biết mới là một bài học lớn. Trước kia, thầy tôi đã từng nói : lhi bạn đối mặt với đau khổ, đừng dằn vặt, đừng sụp đổ, chỉ nên nếm trải đau khổ. Năm 1983, dù đã được cảnh báo về một âm mưu ám sát nếu quay trở về, Ninoy Aquino Jr.
Điều này giống như một người đi đến ngã ba đường và nói :"tôi nên đi đường nào đây,đường này hay đường kia?"Cứ đi đi!Hãy chọn một con đường và đi. Thậm chí tôi có thể nói rằng những thất bại “vĩ đại” đã thật sự làm nên những con người “vĩ đại”! Có rất ít vĩ nhân chưa từng chịu đựng gian khổ và thất bại trong cuộc đời. “Hàng ngàn vĩ nhân đã khởi nghiệp như những thợ cắt tóc, những ông hàng thịt, người làm công nhật, thợ nề, thợ xây, thợ mộc, thợ mỏ than, người hầu, chủ quán rượu, thợ làm bánh mì, tá điền nghèo và quân nhân.
Bà là giám đốc của nhà văn hóa và thiền định Mathura, nơi bà truyền dạy phương pháp thiền định cho công chúng và giảng dạy cho trẻ em. Hãy sử dụng một tư duy độc đáo, mới mẻ, can đảm phong phú và lạc quan làm điểm khởi đầu. Đó là sự thật-hãy thử hỏi thợ kim hoàn,họ sẽ cho bạn biết.
"Bạn chỉ biết quý vẻ tráng lệ của các đỉnh núi cao vời vợi khi đã đúng ở vực sâu thẳm nhất " “Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua. Hãy thử tưởng tượng rằng cánh tay bạn bị cắt đứt khi nó vẫn đang còn bám chặt vào người kia.
Picasso là một trong những nhà họa sĩ hiếm hoi trong lịch sử mà cuộc đời đã trở thành truyền thuyết. Vả lại, đọc quyển sách, tôi có mất mát gì đâu. Ông lão tạm ngưng đào đất và tươi cười nói: “ Không, ở tuổi này rồi, tôi biêt slaf tôi sẽ không chờ nổi đến ngày ấy đâu.
Khi còn là một đứa trẻ, ông biết nói chậm và khi là một học sinh, lại học rất ít, mơ mộng trong lớp và hay hỏi nhiều đế mức các giáo viên coi ông như một đứa trẻ bất bình thường. Lời nói đó là: “ Cuộc sống đã hết sức tử tế với tôi. Ngày nay, anh trở lại và trở thành một tấm gương sáng về sự can đảm và lòng tự trọng, vẻ phong nhã.
Dường như chẳng còn vấn đề gì khác nữa. Chúng ta đánh giá cao “sự thành công” và đánh giá thấp, thậm chí không thèm nhìn nhận “sự thất bại”. HÃNG JUDGES NÓI VỚI LIV ULLIMAN,NGƯỜI SAU NÀY SẼ HAI LẦN ĐƯỢC ĐỀ CỬ GIẢI OSCAR NỮ DIỄN VIÊN XUẤT SẮC NHẤT.