Gaigoiq12

Cô chủ nhà xinh đẹp và cậu thanh niên đi thuê nhà may mắn

  • #1
  • #2
  • #3
  • 466 trang để kể lại thuở sinh bình. Rồi ta mua giấy tàu. Thật là bao nỗi oán giận chua chát chỉ vì một nguyên nhân lặt vặt: một bó cỏ khô.

    Tôi an phận nhận lấy cái tai hại nhất có thể xảy ra, tức là sự chết. Nếu có máu cờ bạc, bạn nên đọc cuốn ấy đi và bạn sẽ đỡ phí nhiều tiền lắm, đỡ cả 100 lần, có lẽ cả 1. Thiệt một xu cũng không đáng".

    Nhưng truyện bà là truyện thiệt chớ không phải tưởng tượng đâu. Chẳng hạn như Bác sĩ Alexis Carrel, tác giả cuốn Con người: một cỏi bí mật và được giải Nobel, một danh vọng cao cả nhất trong giới khoa học, đã đăng ở tạp chí Reader's Digest: "Không có gì gây nghị lực mạnh mẽ cho bằng kinh kệ. Anh ta vẫn không sao ngủ được, không sao thấy buồn ngủ như xưa.

    Chúng ta phí đời chúng ta quá. Nã Phá Luân có đủ những cái mà người thường mơ tưởng: danh vọng, uy quyền, của cải - vậy mà ông nói khi ở đảo Saint Hélène: "Trong đời tôi, không có được tới sáu ngày sung sướng". Ba tôi đã có lý khi người bảo tôi đau ốm không phải vì những hoàn cảnh ấy.

    Ông tủi nhục, thất vọng tới sa lệ. Và dịch cuốn How to win friends xong, tôi đưa ông Hiếu coi lại, sửa chữa. Ông Schwab từ đó lấy câu ấy làm châm ngôn hành động.

    Lễ Giáng sinh càng tới gần, tôi càng thấy buồn tẻ. bà kể lại rằng: "Mới đầu tôi vầy bọt trắng li ti và nhẹ nhõm lềnh bềnh trong chậu nước. Lúc sinh thời ông có biệt tài phô diễn những ý cũ mèm và đập nó vào trí não người ta.

    Ông Bernard Shaw có lý. Trước kia chúng tôi vào phòng hội nghị, lo lắng, kể lể hết những chỗ bất mãn, thất bại trong công việc làm ăn để rồi sau cùng hỏi nhau: "Làm sao bây giờ?" Tôi bỏ hẳn lõi đó đi, lập ra một một quy tắc mới: "Hội viên nào muốn đưa một vấn đề ra bàn cãi, trước hết phải thảo và trình tờ chép những câu trả lời cho bốn câu hỏi này". Trong một phần tư thế kỷ, cặp vợ chồng gốc gác ở Kansas đó, du lịch khắp thế giới, quay phim về đời sống dã man của những bọn mọi gần tiêu diệt ở Châu Á và Châu Phi.

    Ông đã kể bốn nguyên nhân chính thường sinh ra chứng nầy. Bà kể với tôi: "Năm 1937 nhà tôi mất, tôi đau đớn thất vọng lắm và gia tư gần như khánh kiệt. Công việc làm máy điện không chạy.

    Tôi nắm chặt và quay mạnh quả nắm rồi bước vào, tiến thẳng lại người đó mà ưởn ngực, quả quyết, trang trọng, tươi cười chào: "Kính ông Smith, tôi là John R. Họ không mệt vì họ thích công việc ấy. Luôn luôn tự nhắc nhở rằng trong cuốn ấy hãy còn nhiều lời khuyên giúp ta cải thiện đời ta được nữa.

    Thực là một món quà vĩ đại. Lời lẽ của lão nghe đáng bực thật, nhưng mình cũng phải cảm ơn lão. Không thể đồng thời thấy hăng hái nhiệt liệt về một công việc nào đó và thấy chán nản thất vọng vì một nỗi lo buồn khác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap