Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia. Nhưng mà tôi ươm mầm. Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất.
Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay. Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ. Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết.
Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn. Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông. Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.
Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Loài người chỉ là một món đồ chơi có thể bị nó vứt đi bất cứ lúc nào. Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.
Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới. Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài. Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.
Sự tranh luận lấy cơ sở phân định thắng thua là tuổi tác và thứ bậc. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.
Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi. Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.
Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Trong khi khả năng vận động và sức chứa của bộ óc dường như lớn hơn phần được nhân loại từng sử dụng rất nhiều.
Anh dạy em, biết, quay ngay. Trước lúc bác tôi xuống, mẹ tôi lên, thì tôi xuống. Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn.
Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục. - Ông quả là người biết lo xa.