Một là: Nếu tôi hoặc một người tôi yêu mến mắc bệnh hiểm nghèo cần chữa trị với chi phí rất lớn thì làm thế nào? Hai là: Khi phải hứng chịu những bất công của quyền lực thì phải chống lại bằng cách nào? Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau.
Cũng có hôm ngủ khá say. Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm. Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều.
Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi. Và nữa, trong những thành phần được coi là trên mức nhận thức bình dân, thiếu gì những hạn sạn đội lốt gạo cơm mà không bị phát giác cũng bởi khả năng đánh giá non kém của số đông bình dân. Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào.
Màu mận đương độ chín. Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người. Con sông trước mặt thật xanh và êm.
Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ. Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình.
Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá. Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Đầu tiên định xé cuốn tiếng Pháp nhưng đó là sách mượn.
Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn. Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất. Ba ngày sau, giờ này, tôi sẽ trở lại.
Theo một cách của riêng em. Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất. Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp.
Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn… Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức. Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin.
Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác. Đến lượt máy treo ngược người. Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên.