Những tranh ảnh minh họa rất tuyệt vời để làm sáng thêm ý tưởng của bạn. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb… Tôi xin chịu trách nhiệm.
Tôi đảm bảo nếu cố công tập luyện, bạn sẽ trang bị được cho mình một khả năng nói hoàn hảo. Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30.
Nhưng nếu đã ngồi yên vị ở đó rồi thì hãy nhớ lời khuyên này của tôi: Càng ít lời càng tốt. Sau hết, chắc tang lễ là điều không ai muốn nhưng chúng ta vẫn phải đến đó vì cùng một lý do như nhau: chúng ta yêu người bạn, người thân của chúng ta. Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết?
Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn. Sau đó tôi hỏi anh ta thêm một loạt câu hỏi nữa, nhưng tình hình vẫn không khả quan hơn tí nào.
Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không. Có thể bạn không phải là các luật sư trong phòng xử án, nhưng bạn hoàn toàn có thể học hỏi ít nhiều ở họ. Dựa vào những tiêu chuẩn này và cộng thêm yếu tố thời sự mà chúng tôi quyết định nên mời ai tham gia chương trình.
Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây. Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn. Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em.
Nhưng mục đích của tôi là cố gắng tạo nên một không khí sôi động, xóa đi sự mệt mỏi và nhàm chán. Mùa hè năm nay còn oi bức hơn năm ngoái. Tôi nhấn nút hạ tấm kính cửa sổ xe xuống, lập tức anh ta thò đầu vào.
Cũng cùng một đề tài nhưng với cách hỏi sau thì người khách của bạn buộc phải suy tư nhiều hơn, câu trả lời của họ sẽ không đơn giản là Không hay Có. Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Cố lên nào Larry! Và tôi chợt nghĩ ra một ý.
Nào là xem sách tham khảo về lĩnh vực này, hay xem các cuộc đối thoại trên băng hình… Ngoài ra còn nhiều cách thú vị khác nữa. Xã hội ngày càng thay đổi, có những giá trị hay đánh giá đã lỗi thời. Một lần nọ Jim tâm sự với tôi rằng anh rất bực mình khi một số người gặp ai cũng hỏi Khỏe không? cho có lệ rồi chẳng thèm chú ý nghe câu trả lời.
Cũng cùng một đề tài nhưng với cách hỏi sau thì người khách của bạn buộc phải suy tư nhiều hơn, câu trả lời của họ sẽ không đơn giản là Không hay Có. Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên. Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc…