Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro. Thế mà vẫn hồn nhiên phó mặc đời mình cho những âm mưu. Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi.
Luyện trí nhớ là thế nào? Là nhớ ra vì sao bạn không được viết hoặc không viết được. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc.
Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí. Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.
Một số cô bạn cùng lớp cũng thế. Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Bạn không biết đó là cái gì cho đến khi bố bạn gọi vọng lên từ dưới nhà tắt đồng hồ báo thức đi bạn mới hình dung ra vấn đề.
Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học.
Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!. Đến chỗ học không phải để học. Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.
Dẫu chưa diễn đạt được hết cái muốn diễn đạt. Ông anh họ thiu thiu ngủ bên trái. Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác.
Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm. Anh đang hạnh phúc. Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn.
Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình. Thôi về đi kẻo vợ con mong. Dù trái tim đương bề bộn.
Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Khóc cho vài năm tích tụ. Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.