Từ thời Freud đến nay, các y sỹ chữa bệnh thần kinh đều biết một bệnh nhân có thể thấy bớt những nỗi thống khổ ngấm ngầm, nếu được kể nó ra với một người khác. 000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết. Burton, là một trong hai truyện ấy.
Đa số bệnh nhân là những bà nội trợ dễ bị xúc động. Tôi sở dĩ hăng hái, quả quyết, khuyên bạn nên sống theo như bạn vậy, là vì tôi tin tưởng sâu xa và biết rõ điều tôi nói. Y chỉ biết hiện đương có tiền trong túi, tuy y cũng biết hơn ai rằng nếu hãng y cũng chi tiêu theo lối cẩu thả ấy, thế nào cũng vỡ nợ.
Lúc đó tôi làm hạ sĩ quan ở bộ binh, đội thứ 94. Ông chủ của bạn muốn bạn yêu nghề, để ông thâu được nhiều tiền hơn. Tôi không thấy đời có mục đích, nên không tụng niệm nữa, và theo thuyết bất khả tri [24].
Hồi nhỏ tôi thành tâm muốn trở nên một nhà truyền giáo ở phương xa. Ông rán nâng cao tinh thần họ, và sắp bị mổ mắt, ông biết trước sẽ đau đớn lắm, nhưng ông rán nhớ rằng ông hãy còn sung sướng nhiều. Khi thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, vì nét mặt hồng hào tươi tốt và cử động lanh lẹ của ông, ông bảo: "Tôi còn tráng kiện như thế này chính vì không bao giờ tôi đứng khi có thể ngồi được và không bao giờ ngồi khi có thể nằm được".
Bà bèn hỏi người chủ có muốn mua bánh của bà làm không. Chịu không nổi, người sinh âu sầu, mất ăn, sức lực tiêu mòn, cho nên mặc dù làm lụng suốt ngày ở ngoài đồng, người cũng phải uống thêm thuốc tiến thực. Chúng ta nên hành động như Đại tướng Eisenhower: đừng phí một phút để nghĩ tới những người mà chúng ta ghét.
Chạy về miền quê được vài cây số, tôi bỏ đường cái, xuống xe ngồi khóc như con nít, trên mặt đất. "Khổ trí vì thấy một đống công việc bó buộc phải làm gấp cho xong, nội trong ngày". Cô nói: "Bây giờ thì tôi chỉ nhún vai rồi bỏ qua".
Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta? Dougherty, một trong những kỹ nghệ gia quan trọng của Mỹ quốc nói rằng rất khó kiếm được một người giúp việc đủ hai năng lực dưới đây, dù người cao cấp cũng vậy. Tôi sống độc thân và chỉ khi nào xỏ kim tôi mới nhớ tới".
Lệnh trên bắt tôi coi việc vận tải những chất nổ. Số bác sĩ chết vì đau tim nhiều gấp 20 lần nông phu chết về bệnh đó, vì các bác sĩ sống một đời rộn rịp quá. Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta.
Có lẽ ông già đó chẳng coi những phỉ báng ông vào đâu. Tôi xin lấy thực tế chứng mình điều đó. Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào?
Tới lúc tận số rồi đây". Nhưng sau mỗi lần hành động như vậy, tôi thấy tởm cái thằng tôi. Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ".