Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường. Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!
Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Đây là một sự đào thải vô tình của thời đại.
Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do. Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ. Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.
Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm. Thứ mà tôi hay bẻ bai. Còn em thì cứ thương hại anh, giả vờ như mình là một cô nai vàng ngơ ngác.
Vứt béng cái chuyện này đi. Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày.
Đừng làm mọi người buồn lo. Tôi cho ông thời hạn ba ngày. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh.
Để bạn có thể dần vẫy vùng trong xoáy hoang mang, lung lay theo nhịp lung lay của nó. Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ.
Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu.
Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt. Cũng bởi vì chị vẫn giữ được những nét dịu dàng. Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.
Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp. Ngắn ngủi mà đằng đẵng. Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây.