Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại. Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái. Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.
Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn. Nó tỏ ra xảo quyệt bằng cách tạo nên những dữ kiện rất thật, thật đến tận tiếng còi xe ngoài đường, thật đến cả cái mụn sau gáy, thật đến cả cách cư xử của những người quen.
Chúng tôi mò mãi không thấy. Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?. Rồi chợt nhớ ra, bác tiếp: Đúng rồi.
Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo. Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt.
Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Bạn chấp nhận khuôn khổ như một cuộc chơi đầy thử thách. Nhưng chờ đến bao giờ.
Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ. Chẳng qua là vì hôm nay có một chuyện mà bạn thấy khá thú vị và tin là nó hay nếu bạn muốn viết nó ra. Thôi, bác đừng xuống.
Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày). Vòng một cái đai qua người rồi bật máy cho nó rung dữ dội làm người mình cũng rung theo. Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu.
Thế là xao nhãng, thế là bia bọt, đề đóm và hơn thế… Quần chúng dần mất lòng tin. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.
Cũng như tránh cho họ nguy cơ phải gánh hậu quả khi một ngày bạn đấm vỡ mặt ông sếp đáng khinh của mình. Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo. Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới.