Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ. Suốt 8 năm như vậy cho đến một ngày nọ, người vay tiền tính toán và cho Ansan biết tổng số tiền gốc và lãi tính theo mức lãihông thường lúc bấy giờ, đã lên đến khoản 1. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan.
Sharru Nada kể tiếp: Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Vừa lúc đó, trong không trung chợt có tiếng chuông vẳng lại.
Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình. Tối đến, thay vì có lều lán hay ổ rơm để nằm nghỉ, bọn ông chỉ nằm trơ trụi trên mặt đất, mặc cho gió cát và cái lạnh hành hạ thân xác. - Con đang có cơ hội may mắn lớn trong đời đó, con trai! Dịp may này sẽ giúp con trở nên giàu có, cha khuyên con đừng nên chậm trễ nữa.
– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý. Thế nên, con đừng bao giờ chậm trễ! Thật lạ lùng biết bao, tôi không còn thiếu hụt tiền bạc như trước nữa.
- Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua? Những ngày tiếp theo, hai con lạc đà di chuyển rất chậm chạp, thức ăn và nước uống đã cạn, trong khi đó ánh nắng mặt trời không ngừng đổ lửa xuống người tôi. Tôi rất an tâm khi cho ông ấy vay tiền, vì Aggar là một người đứng đắn và rất có uy tín, đã vay thì luôn trả sòng phẳng cả vốn lẫn lãi.
- Chao ôi! Người xưa đã nói đúng, những kẻ khờ khạo đều cần phải học cả! – Ông Algamish thốt lên. Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo. Những cơn gió lạnh buốt trong đêm ở sa mạc ào ào thổi đến, Kalabab cúi xuống, kéo tà áo choàng che đôi chân rắn rỏi của mình, rồi thong thả nói tiếp:
- Vậy là bà đã hiểu được những gì con nghĩ trong thời gian qua. Cảnh tượng trông rất trang nghiêm. Ngoài ra, họ còn bị ám ảnh bởi trộm cướp và càng thu mình hơn trong cái lốt nghèo khó.
Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi. Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì. Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ.
Ông quyết tâm giúp đỡ Hadan Gula, nhưng lại không biết làm thế nào để khiến chàng trai lười lao động và quen tiêu hoang này tâm phục. Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula: Đây chính là lúc bạn bắt đầu gieo hạt giống giàu có vào trong túi tiền của mình.
Hoặc nếu là thương gia, bạn phải thường xuyên đi đến nhiều nơi để tìm mua những hàng hóa tốt nhất với giá rẻ nhất, nhằm thu được nhiều lợi nhuận hơn mà khách hàng của bạn vẫn thấy bạn hài lòng. Mà để được may mắn, chúng ta cần phải biết cách nắm lấyơ hội tốt và quyết tâm thực hiện ngay. - Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh".