Họ thiếu tình yêu gia đình từ lâu nên họ hết tin tưởng ở tình mẫu tử, phụ tử, như bao bạn khác. Đàn lòng của họ có những âm thanh mới. Tôi ít thấy bạn trai thiếu niên ban ngày mà ngồi yên.
Vậy hỡi bạn trai, đời bạn quý báu lắm. Nếu tôi nói về đường tình cảm nhất là trong lãnh vực ái tình bạn trai là phái yếu còn về ý chí tôi phải công nhận bạn trai là phái mạnh. Họ lấy làm cao cả theo kiểu nào đó vì biết mình là trai.
Tóm lại bạn trai tự nhiên vừa hướng nội vừa hướng ngoại. Chắc con không biết? Có lẽ con yêu mẹ lắm nhưng con yêu trong thinh lặng, còn mẹ yêu con yêu vừa trầm mặc vừa bao nhiêu lo lắng săn sóc nhất là khi con gần ra đời. Nàng đến gần tôi hỏi tôi là ai.
Họ coi tấm lòng trinh bạch của bao bạn gái là miếng đất thí nghiệm ái tình của họ. có thể làm cho họ không vừa ý. Mà một khi lao mình vào thì trước sau, dù muốn dù không nó cũng dẫn đến nhịp đàn tối hậu của bản nhạc yêu đương là việc tính giao.
Sợ e trong khi ta muốn tìm sự sạch sẽ, giải sầu cho thân xác, tâm hồn, ta phải chuốc thêm những vết nhơ và khổ não. Họ sẽ không còn con gái cho bạn nữa. Nhưng tôi hồ nghi là khó quá.
Tạo hóa ban cho họ có thân hình mạnh khỏe, bộ óc quảng kiến, ý chí cứng rắn, lòng tham vọng vô biên nên khi đứng gần một người nữ, không cần biết giá trị tinh thần kẻ ấy làm sao, người ấy có khi thân mẫu họ, họ vẫn cảm thấy mình có cái gì hơn một phần nào về giá trị. Trong thứ tình nầy đừng ai đòi sự giao cảm. Ta thử coi họ lật hạ cái gì.
Đâu tự đáy lòng họ vang lên tiếng trong lành vừa van lơn vừa cảnh cáo thúc đẩy họ xa lánh đường tà, trở về chính lộ. Vô lớp giáo sư giảng bài mặc kệ: họ lấy ra thưởng thức. Cái tệ của lòng tự ái là đó.
Ta có thể nói đ àn ông phản bội hay hối hận và nếu được giúp đỡ khôn ngoan sẽ phục thiện. Quả thực tội nghiệp tuổi khờ dại của biết bao nhiêu tâm hồn nếu được hướng dẫn sẽ trở nên vô cùng tốt đẹp. Một giáo sư Việt văn có một nghệ thuật giảng bài rất khả quan, không nắm giữ tinh thần bạn trai khỏi chia trí luôn hai tiếng giờ khi ông bàn về thuật hành văn của Phạm Quỳnh, ngòi bút thơ của Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu.
Có một số bạn trai không ác tâm nhưng hễ nói chuyện với ai thường có thói quen nói chỏi lại. Phải hiểu là chân tu theo chân giáo. Họ có thân thể cường tráng đấy, nhưng ống khóa tâm hồn của họ không chắc.
Dĩ nhiên là họ bất kể nhân cách, xã giao, nhân nghĩa. Thấy bạn vui vui, hơi tử tế, hy sinh chút ít, vội cho là bạn tốt. Nhà giáo dục phải có cặp mắt tinh nhuệ để nhận thấy những tâm hồn trai yếu đuối hầu giúp họ về chí dục.