Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình. - Đó là cả một gia tài khổng lồ. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn.
Không có một dòng suối hay mạch nước nào bắt nguồn từ đây cả. - Ngươi muốn gì, hỡi hiệp sĩ áo đen? - thần Gnome hỏi - Ai cũng bảo là ngươi tìm gặp ta suốt cả ngày nay. Cha mẹ tôi không muốn để mọi người biết chuyện nên đã phải đổi nhà, đổi xe, đổi cả hàng xóm lẫn bạn bè và chúng ta cũng mất liên lạc từ ngày đó.
Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ. Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này.
Tôi luôn có trách nhiệm về tất cả những việc diễn ra quanh mình. Những vấn đề của người khác thường lại là một giải pháp cho chính cháu. Lúc này trời đang tối dần.
Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó. trong tất cả mọi thứ trên đời. Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc.
Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại. Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Câu hỏi của con rất đơn giản: Một cây bốn lá thì cần bao nhiêu ánh sáng là đủ ạ? Tôi đã từng nhìn qua hầu như tất cả các loại túi xách hồi còn làm ở các khách sạn sang trọng, vì thế tôi biết người giàu thích những loại túi nào.
Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt. Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột : Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra.
Đột nhiên, từ đâu đến một ông già dáng vẻ mệt mỏi ngồi xuống bên cạnh Max. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Và nó chỉ có thể mọc lên từ lòng đất.
Sid bắt đầu leo lên ngọn núi cao sừng sững trước mặt. từ cách đây năm mươi năm vẫn không thay đổi chút nào. Sid hết lời cảm ơn thần Gnome.