Tôi ủng hộ cái đúng. Đang định đứng lên đi ăn. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.
Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn… Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả. Mi thì làm sao điên hoặc chết được.
Hồn nhiên đến đáng thương. Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.
Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió. Bác nói chuyện với cháu. Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi.
Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm.
Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu. Bạn lại cười một mình.
Nhưng thế tại sao ta không sướng? Bởi vì bạn đã từng làm thế, đã từng lết đi trong vài năm. Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu.
Tôi bảo than cũng là nhập ngoại. Nhưng đó là chuyện lâu rồi. Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.
Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình. Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung.
Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao. Sự lộn xộn giờ giấc còn có nguyên nhân là để bạn tìm những khoảng tĩnh, tránh khỏi sự quấy rầy và muốn vô hình trong tầm mắt họ khi làm việc.