Tuy nhiên, môn ấy sẽ có tương lai chắc chắn. Đất không màu, trồng cây không được mà nuôi heo cũng không được. Những chuyện ấy xa quá rồi.
Sau khi đã xét được những kết quả tai hại nhất có thể xảy ra, và đành lòng nhận nó, nếu cần, tôi cảm thấy một điều cực kỳ quan trọng: là tức thì tinh thần tôi lại thảnh thơi, bình tĩnh như xưa vậy. Năm 1862, Đại tướng thắng một trận quyết liệt, làm phương Bắc hoan hỉ - một trận thắng trong một buổi chiều mà làm cho kẻ chiến thắng nỗi danh muôn thuở - một ảnh hưởng ghê gớm tới cả châu u - một trận mà từ miền Maine tới sông Mississipi, đâu đâu cũng đổ chuông, đốt pháo ăn mừng. Sau bữa cơm tối, tôi đóng cửa ngồi một mình, mở cuốn sổ rồi nhớ lại hết những cuội hội đàm bàn cãi và hộp họp từ sáng thứ hai.
Tinh thần tôi sôi lên như nước trong một nồi sùng sục mà không có lỗ để xả hơi. Ta sẽ ngủ lúc nào không hay. Trước đây mười tám thế kỷ, Epitète đã bảo cho người đồng thời hay rằng ai gieo gió sẽ gặt bão và định mệnh bao giờ cũng làm cho những người phạm lỗi phải chịu quả báo về những lỗi lầm của họ.
Khó mà tưởng tượng ông hiệu trưởng trường Đại học Yale là một người tầm thường. Hôm sau, hai người chủ tiệm đặt năm ổ nữa. Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ.
Thiệt nghĩ mà sợ! May một bộ áo để bận vài năm thì họ đắn đo lắm, lựa một nghề định đoạt hết cả tương lai, hạnh phúc và bình tĩnh trong tâm hồn thì họ lại chẳng hề suy nghĩ!". Một hôm đương đi, tôi té xỉu trên lề. Bây giờ nhớ lại, tôi cũng ngạc nhiên về sự thay đổi gần như khó tin đó.
Tôi cho rằng tôi dự một phần trong công việc tăng hạnh phúc của người khác lên một chút. Vậy dù có phải gây mối bất hoà trong gia đình thì cũng đành, chứ đừng bao giờ nghĩ rằng cha mẹ muốn ta làm nghề gì ta làm nghề đó! Hễ không thích thì đừng làm. Trong tập ấy tôi ghi hết những việc dại khờ mà tôi đã phạm.
Thật rất khó mà nén sầu tủi, nhưng tôi tự nhủ rằng: "Sự đã xảy ra vậy, còn than tiếc chỗ sữa đổ làm quái gì! Đừng nên để "cú quai hàm" đó bắt ta đo ván chớ". Hai vợ chồng ông tưởng không sao chịu nổi cảnh từ biệt đó. Chúng ta vốn là một loài ít dùng lý trí và dễ cảm xúc.
Lời vu cáo ấy, cố nhiên hoàn toàn bịa đặt. Vừa đây, một người cộng sự với tôi có đến Boston, để Dự một buổi học y khoa kỳ lạ nhất thế giới. Thôi đi, đã kéo dài quá rồi".
Trước kia tôi kiếm 20. Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng học thêm tiếng Thuỵ Điển, hầu lần sau sẽ không phạm những lỗi như một đứa trẻ mới học nữa. Bà xin nhà ngân hàng một tập chi phiếu, cho đứa con gái chín tuổi của bà.
Phòng nghiên cứu của hãng General Motors đã tốn mỗi năm hàng triệu Mỹ kim, rán kiếm xem tại sao một tia lửa lòe trong máy lại làm cho hơi xăng nổ và xe chạy: nhưng kiếm không ra. Tôi nổi điên, chống cự lại, sinh ra mất ngủ, khiến đời tôi thành cảnh địa ngục. Chúng ta thường can đảm đối phó với những nạn ghê gớm, mà lại để cho những nỗi lo lắng nhỏ mọn vô lý nó thắng ta.