- Anh đang có một điều kiện tốt để làm giàu đấy. Tôi cũng không thể tự bằng lòng, cho phép mình ăn mặc xoàng xĩnh và ăn những món chỉ cốt sống qua ngày. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi.
Hai tuần sau, đúng theo lệnh của nhà vua Sargon, một lớp học đủ trăm người đã được tập trung tại đại sảnh của Đền học. – Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy? Sharru Nada và Hadan Gula ngồi trên lưng lạc đà đi dưới bóng râm của những bức tường cao vút, dẫn đến những cánh cổng bằng đồng đồ sộ của vương quốc Babylon.
Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy. Sharru Nada không đáp mà điều khiển con lạc đà tiếp tục hướng đến thung lũng. Trong nhà, những người nô lệ đang cầm những chiếc lá cọ có cán rất dài quạt đều đặn, nhịp nhàng để làm dịu không khí oi bức.
Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó. - Không ai có thể quyết định số phận giàu có hay nghèo hèn của mình cả. Đêm nay, tôi kể cho các anh nghe về sự khôn ngoan của ông Arkad mà chính Nomasir, con trai của ông ấy, kể cho tôi nghe khi tôi còn là một cậu bé ở Nineveh.
000 năm, trong khi những nhóm người cổ đại khác trên thế giới chỉ biết sống trong các hang động, chặt cây bằng những cái rìu thô sơ, săn bắt thú bằng những mũi tên có gắn một mảnh đá sắc nhọn hoặc đánh nhau bằng gậy gộc, thì người Babylon cổ đại đã bắt đầu biết xây dựng lâu đài, thành quách; dùng những chiếc rìu, thanh giáo bằng sắt thép cùng những mũi tên có đầu bịt bằng đồng. - Không! – Anh ấy không thể làm được những điều đó đâu. Ông là người rất thích những bộ áo quần sang trọng, quý phái được may từ các loại vải tốt nhất.
Nó sẽ chứa đầy những đồng tiền vàng. Cháu thấy đấy, chính trong thời kỳ bi đát nhất của cuộc đời, công việc vẫn luôn chứng tỏ là người bạn tốt nhất của ông. Những nghĩa địa của loài voi cổ đại cùng với những đoàn lữ hành dài dằng dặc của các thương gia thành Babylon cũng chỉ còn là huyền thoại.
Xin cám ơn cả hai người, chúng ta hãy tới Damacus, tôi rất muốn mời cậu hợp tác làm ăn với tôi. Vậy là chúng ta đã thảo luận rất nhiều về vấn đề này để tìm ra những phương thức thu hút sự may mắn đến với chúng ta. Tất nhiên, ông chủ của anh ta không thể đáp ứng yêu cầu vô lý đó được.
Tốt hơn các bạn nên hỏi ý kiến của những người có nhiều kinh nghiệm trong việc vận dụng tiền bạc sao cho sinh lợi. Nhưng tại sao công việc lại không mang đến niềm vui và hạnh phúc cho ông như đã mang lại cho Megiddo? Tại sao cuộc đời của ông luôn gặp những chuyện không may như thế, mặc dù ông đã nỗ lực rất nhiều? Những câu hỏi đó cứ trở đi trở lại trong đầu khiến ông không thể nào ngủ được. - Món quà của nhà vua ư? Nhà vua đã tặng cho anh món quà và điều đó khiến anh bối rối ư? Loại quà tặng gì thế hỡi anh Rodan?
Do thế, tôi sẽ không cho bất kỳ ai vay tiền nếu tôi không tin tưởng vào khả năng hoàn lại tiền của người đó. Sau một thời gian, quả thật công trình ấy đã mang lại lợi nhuận rất lớn và mỗi người tham gia vào kế hoạch đó đã thu được một khoản tiền gấp mười mấy lần số tiền vốn bỏ ra. Thật ra, bản thân các bạn và các thành viên khác trong gia đình các bạn vẫn thường muốn mua những thứ mình thích, chứ không phải là những thứ cần thiết trong cuộc sống.
Theo những cách này, chắc chắn số vàng tôi cho vay phải được hoàn trả cùng với số tiền lãi. Xin mọi người cho biết, có phải những chủ sòng bài vẫn thường do dự mỗi khi chúng ta hỏi về nguồn gốc thu nhập của họ không? Khi nói đến tiền bạc, chúng ta thường đề cập đến quy luật trọng trường và nó luôn phổ quát và bất biến trong mọi trường hợp.