Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả. Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy. Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn).
(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn). Hạnh phúc của bạn - cái vật quý ta cố nắm chặt mà nó vãn cứ thoát được ấy - cũng tuỳ thuộc vấn đề đó. Tuy nhiên nếu tôi sắp đặt lại cuộc đời thì tôi cũng sẽ làm như tôi đã làm, vì chỉ những người đã tận lực sống bảy ngày mỗi tuần trong một thời gian dài mới nhận được cả cái đẹp của cảnh nhàn nó cứ đều đều trở lại cuối mỗi tuần.
Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2. Y đi, hoặc nhờ một công ty du lịch chỉ dẫn, hoặc tự kiếm đường lấy. Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.
Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không. Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ. Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.
Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ. Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được. Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.
Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất. Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được. Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc.
Browning, viết bằng thơ, và chứa nhiều chất thơ cực đẹp. Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn. Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.
Và khi đã quyết định làm xong một công việc nào thì dù nó buồn chán đến đâu, cũng phải làm cho xong. Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động. Tới nơi ông thường phải đợi xe.
Nó là nguyên nhân của trạng thái không yên ổn trong tâm tư, nó như một bóng ma, luôn luôn phá quấy những cuộc vui của ta. Bạn là một thư ký ngân hàng và chưa đọc tiểu thuyết hấp dẫn của Walter Bagehot nhan đề là "Đường Lombard" ư? Thưa bạn, nếu bạn đọc cuốn đó, đọc kỹ nó một giờ rưỡi ba buổi tối trong tuần, bạn sẽ thấy công việc của bạn say mê tới mức nào. Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu.
Cũng chẳng cần sách. Một nguy hiểm nữa, là bị buộc chặt vào chương trình như một tên nô-lệ bị buộc chặt vào cỗ xe. Lòng tự trọng đó là nguồn gốc của mọi quyết định và sự thất bại nhất định làm tổn thương lòng tự trọng của ta.