Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà. Ông bạn già kể lại: "Khi ông Lincoln nói xong rồi, ông ấy bình tĩnh hơn". La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta".
Bà già đó sống một mình trong một dinh cơ rộng như vậy, giữa đống khăn quàng, đồ cổ và kỷ niệm, nên khát khao chút tình âu yếm. Tôi bày tỏ lời yêu cầu tôi. Nếu bạn chắc chắn rằng trăm lần bạn chỉ lầm lỡ bốn mươi lăm lần thôi, thì bạn còn đợi gì mà không lại đóng đô ở Wall Stree, kiếm hàng triệu bạc mỗi ngày, sắm một chiếc du thuyền và cưới một ngôi sao hát bóng? Nhưng, nếu các bạn lầm lỡ nhiều hơn thì tại sao lại tự cho cái quyền chê người khác là lầm lỡ?
Anh không có lỗi chi hết. Dùng cách đặt câu hỏi để khuyên bảo người ta". Và mong người khác biết đến những ý tưởng, nhu cầu, ước vọng của ta.
Tôi nhiều khi ở phòng ông ấy ra về, ngán vì những lời chỉ trích của ông thì ít, mà ngán vì điệu bộ của ông thì nhiều. Vì tư tưởng đẹp thì hành vi rất đẹp. Vậy thì tại sao lại còn dựng thêm những trở ngại nữa? Tại sao tự mua lấy cái bất lợi cho mình vậy?
Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu. William Jennings Bryan, Tổng trưởng nội vụ, sứ đồ của hòa bình, nóng lòng đi lắm. Và mong người khác biết đến những ý tưởng, nhu cầu, ước vọng của ta.
Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết. Mà họ lại còn ghét công ty của ta nữa. Rồi đúng lúc nó đang vinh hạnh, ba nó vào, như vô tình.
Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết. Tôi tưởng tượng nhà buôn đó tự nhủ: "Nếu ông ta đương gặp sự khó khăn, thì có thể nhờ cậy mình được. Một hôm gặp Pullman, ông chào: "Chào ông Pullman, ông có tin rằng hai đứa mình đều điên hết không?".
Một trăm năm mươi lính công an bao vây một căn phố để bắt tên y cũng mang hai cây súng sáu trong mình. Một vị thuốc không trị được hết mọi bệnh, hợp với người này, chưa nhất định cũng hợp với người khác. Sáng hôm sau, ông Schwab trở lại.
Vậy muốn thay đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ, bạn phải: Bốn tháng, mỗi tháng 55 mỹ kim! Cả mùa hè thì họ mướn để ở, rồi bây giờ, bắt đầu mùa đông, bỗng nhiên họ bỏ đi! Ông Farrell giận lắm. Chương ba Không theo quy tắc sau này tức là tự rước lấy thất bại
Chàng liều mượn hai ngàn rưỡi mỹ kim rồi đi về miền Đông. Nếu ông không làm như vậy thì người ta sẽ mời ông ra và như vậy là đáng lắm. Nhưng trăm người đàn ông thì không có đến một người chịu gắng sức thành công trong hôn nhân.