Tôi phải hợp tác nếu không. Vậy tại sao ta không cầu nguyện? Gọi là Thượng Đế, hoặc Phật, hoặc Thánh, sao cũng được hết. 141 Mỹ kim, mà con số ấy chính là lợi tức của ông vậy.
Và hết thảy nước mắt của bạn cũng không rửa được một chữ" [21]. Tôi đã dùng cơm với Jack Dempsey [18] và chàng kể cho tôi nghe cuộc bại trận khi bị võ sĩ Tunney đoạt chức vô địch thế giới. Tôi có dịp làm quen với Eddie Rickenbaker, một phi công trẻ tuổi.
Tôn giáo lại giúp tôi nhiều hơn nữa vì cho tôi nhiều giá trị về tinh thần. Thỉnh thoảng ngó tới nó. Boynton, chủ phòng nhân viên của công ty dầu lửa Soncony.
Bạn không tin vậy ư? Được, xin bạn thí nghiệm đi. Tôi bài bạc, ca hát, làm quen với bạn mới, thức tới nửa đêm. Rồi tuần sau, ông lại nắm cổ một tật xấy khác, xắn tay áo, sẵn sàng nhảy bổ vào vật nhau với nó.
Tôi giúp việc xã hội trong châu thành, làm Hội trưởng hội học sinh. Thôi thế là hết làm việc, phải bở sở. Nhật ký chép như vậy sẽ khuyến khích bạn cố gắng mãi lên, và sau này một buổi tối nào vô tình đọc lại những trang ấy, bạn sẽ thấy lý thú biết bao!
Từ thời Freud đến nay, các y sỹ chữa bệnh thần kinh đều biết một bệnh nhân có thể thấy bớt những nỗi thống khổ ngấm ngầm, nếu được kể nó ra với một người khác. Đứa gái chỉ tôi nói: "Không biết có phải ông già Nô-en mang cô này lại không?" Thấy tôi ngửng đầu mở mắt, cả hai đứa đều sợ. Ở mực sâu chừng 300 thước mà bị tấn công đã là nguy hiểm rồi, nếu lại ở mực không đầy 150 thước thì đành là tận số.
Công ty Bảo hiểm nhân mạng Metropolitan Life Insurance Company đã xuất bản một cuốn sách nhỏ nói về sự mệt nhọc. Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?". Anh đáp: "Không đâu! Thân nhân tôi đã hứa chôn tôi trong một miếng đất nhà tại Broken Bow.
Vì sách của ông không khác chi những tập phóng sự cả. Những cây quanh năm tươi ấy biết uốn thân, cành dưới sức nặng, biết cái đạo hợp tác với những tình thế không tránh được. Bạn nên nhớ rằng nhiều người khác cũng lo lắng về tài chính như ta vậy.
Nếu họ chưa xét đi xét lại mà đã viết thư khuyên, bạn đừng thèm nghe. Đừng quay lại ngó về phía sau. Chúng tôi bàn về những tai hại của lo lắng và bác sĩ nói: "Bảy chục phần trăm bệnh nhân đi tìm bác sĩ đều có thể tự chữa hết bệnh nếu bỏ được nỗi lo lắng và sợ sệt.
Vài danh nhân trong lịch sử nước Mỹ cũng đã điêu đứng vì tiền. Cơ thể ông như bị kẹp vào một chiếc kìm, mà hai mỏ kìm mỗi ngày một siết chặt lại. Ông lấy ngón tay vạch mí mắt họ mà không hề tỉnh dậy.