Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến. Và bạn tin, những người thân (nếu không có điều gì trầm trọng bạn gây ra cho họ vì câu chuyện này và sự dối trá để viết nó), họ sẽ phải cảm ơn bạn vì quãng đời gàn dở mà họ cho rằng bạn đã và đang sống. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một.
Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây. Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại.
Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình. Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu. May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.
Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Nhưng nàng vẫn lắng nghe. Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính.
Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ. Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn. Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.
Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái. Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng. Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã.
Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại. À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình. Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng.
Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500. Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ.
Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên. Đi ra chợ Đồng Xuân chọn hàng, vất vả đèo về, rồi bán được lãi cũng thú vị lắm chứ. May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.
Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh. Ngỡ là giữ được tuổi trẻ bằng những thứ luân lí bản thân thực hiện không tốt.