Chẳng hạn như khi tôi đề ra cho mình kế hoạch làm phải đến ba thành phố khác nhau để tìm mối bán hàng trong một năm, thì tôi nhất định phải làm đúng như vậy. Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại: Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói:
Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình. Mải chìm đắm trong những suy nghĩ nặng nề của mình, Bansir hầu như không để ý đến mọi thứ xung quanh cho đến khi những âm thanh êm dịu của tiếng đàn lia vang lên bên cạnh mình. Bỗng nhiên, Hadan Gula lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của ông Sharru:
Tôi không biết phải làm sao nữa! Trước đây, ông ta là một ông chủ tốt. Vài ngày sau, trong một cuộc cãi vã với vợ, ông ấy đã lên cơn đau tim và không bao giờ tỉnh dậy được nữa. Chiếc nhẫn này của một người chủ trang trại, tôi thường mua các tấm thảm do bà vợ ông ấy dệt.
Một số người khác thì cay cú, bởi vì họ cho rằng với sự giàu có như thế, ông Arkad nên chia sớt chút ít của cải cho những người bạn không được may mắn như ông. - Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp.
Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn. - Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu. Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn.
– Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc. Một số người khác cũng đã được bán đi trong buổi sáng hôm đó. - Tào lao! – Kobbi cắt ngang.
Điều may mắn là trong suốt thời kỳ tồn tại lâu dài của mình, Babylon không sản sinh ra các vì vua tham bạo có ước vọng chinh phục toàn thế giới. Điều đặc biệt là nó có màu vàng, nên cảnh vật nhìn qua phiến đá ấy trở nên rất khác lạ. Còn kẻ lùa bò thì cũng chẳng giữ cho bò đi đúng hàng.
- Không phải như thế đâu! – Ông Algamish từ tốn trả lời. Bạn phải tạo ra nguồn thu nhập dồi dào để bảo đảm cho cuộc sống tương lai của mình. Megiddo linh cảm rồi đây rất khó có cơ hội gặp lại nhau, nên lợi dụng lúc không ai chú ý, anh ấy vội vàng thì thầm với ông những điều quan trọng:
Ngày nay, tiền bạc vẫn có những ảnh hưởng lớn đối với cuộc sống con người, cũng giống như cách đây sáu ngàn năm nó đã chi phối mạnh mẽ cuộc sống của cư dân vương quốc Babylon, thúc đẩy họ tìm hiểu và nắm bắt các quy luật tạo ra tiền, nhằm có được một cuộc sống sung túc và sang trọng bậc nhất. Số là khi tôi còn trẻ, tôi có quen với một cặp vợ chồng nông dân. - Anh đừng nói như thế chứ Zabado! – Megiddo cãi lại.
- Nếu vị nữ thần ấy thường viếng thăm những sòng bài, thì chắc bà ta cũng không quên ghé đến những cuộc đua ngựa. Vợ tôi đau đớn và tủi nhục nên bỏ về nhà cha ruột cô ấy. Bà ấy rất xinh đẹp nhưng không giống như những người phụ nữ chịu khó, chịu khổ của chúng ta.