Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về). Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu. Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo.
Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được. Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định. Nhưng người đem đến lí luận và động lực lại chính là giới trí thức.
Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ. Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi. Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.
Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học. Dù bạn có viết bao nhiêu chăng nữa, có gặp thêm bao nhiêu người chăng nữa thì độc giả hay những người tiếp xúc cuối cùng cũng khó hình dung ra thực chất bạn là ai. Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ.
Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có. Thế giới quan của bác về một khía cạnh nào đó rất rộng. Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.
Cũng chẳng nhớ được nhiều. Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp. Và rồi họ thả xe tôi ra.
Bác giở cuốn sách ra, vuốt lại từng trang rồi gập vào. Hãy làm một chút miêu tả về âm thanh phố xá. Đừng nhầm là chúng tôi lạnh với nhau.
Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn. Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh. Con mèo nằm trên nóc tivi.
Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó. Để hồi phục và phát huy sức mạnh thực sự. (Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ.
Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác. Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa. Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.