Trong cuộc đối ẩm đó, ông ta đã kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về sự khôn ngoan của cha mình. Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ. Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến.
Sau khi người nô lệ ấy chết, xác được treo ngược lên một cây sào để cho mọi người đều nhìn thấy. - Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu. Ông được cho ngủ trong kho cất giữ ngũ cốc.
Tôi đang đói bụng lắm đây! Do thế, tôi sẽ không cho bất kỳ ai vay tiền nếu tôi không tin tưởng vào khả năng hoàn lại tiền của người đó. Những điều bà Sira nói đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều.
Kế Megiddo là Zabado, kẻ ăn trộm cừu. - Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại. Khi họ tiến vào cổng, những người lính gác cổng liền giậm mạnh gót chân và kính cẩn chào Sharru Nada, một công dân danh dự của vương quốc.
Quả thật, ông Nana-naid rất vui khi thấy ông có thiện chí học hỏi. Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn. Cháu sẽ thoải mái tiêu xài những đồng tiền của mình.
Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh. Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin. Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu.
Vợ của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện ở cánh cửa, ánh mắt ngập ngừng nhìn về phía anh, như thầm nhắc nhở rằng bao bột mì trong nhà đã hết, anh cần phải đóng xong chiếc xe, gò lại cho kỹ, chạm khắc đâu vào đó rồi đánh bóng, quét sơn và phủ da lên những vành bánh xe để giao cho khách, nhằm kiếm một ít tiền mua bột mì. Vì vậy, ông có thể điều chỉnh phần tiền phải trả còn lại, nếu có sai lệch về số lượng. Cháu có hiểu được không Hadan Gula? Những lời nói như thế rất có ý nghĩa đối với một chàng trai nô lệ, sống đơn độc giữa một vương quốc xa lạ và rộng lớn lúc bấy giờ.
Như quyết định giúp anh, Dabasir đẩy mạnh Tarkad vào quán và kéo đến ngồi trên hai tấm thảm đặt trong góc. Nhưng anh phải biết giúp họ một cách khôn ngoan. - Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau.
Ông ấy đã thế chấp tất cả đất đai và gia súc để có vốn hỗ trợ cho việc kinh doanh của con trai mình. - Arkad! Ông vừa nói những điều mà ta rất muốn nghe, nhưng ông có hết mình vì nghĩa cử cao đẹp này không? Ông có muốn truyền dạy sự hiểu biết của mình cho tất cả các thầy giáo trong vương quốc, để rồi mỗi thầy giáo sẽ truyền lại cho những người học trò khác, cho đến khi mọi thần dân trong vương quốc của chúng ta đều biết đến những bí quyết làm giàu của ông không? Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.
Hai con lạc đà nằm cách tôi không xa. - Tào lao! – Kobbi cắt ngang. Sau đó, tôi đem chúng bán cho các nhà giàu ở Babylon với giá cao hơn để lấy lời".