- Đây là những thắc mắc của tôi. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh:
Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh.
Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
- Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica.
Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.
Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại.
Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.