Gaigoiq12

Em gái tuổi teen dáng đẹp hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hoặc sẽ bắt mình quên. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày. Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình.

    Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít. - Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản. Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm.

    Đó là mong muốn của cá nhân bạn. Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi. Tôi từ giã mái trường cấp III.

    Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.

    Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai. Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng. Dù lúc đó chả nghĩ gì.

    Cái gì cũng trôi tuồn tuột. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí. Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.

    Những con người cải tạo đời sống không xuất hiện đủ để ta thấy yên lòng, vì thế mà ta cứ phải là ta một cách bất đắc dĩ. Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ. Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.

    Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời. Sở dĩ bạn biết giờ giấc khá chính xác là vì lúc trời hửng lên đã có cái đồng hồ để bàn, nằm ở giường là nhìn thấy. Bác trai điềm đạm giải thích, phân tích.

    Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ. Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu.

    Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Đã kém thì nên từ bỏ cái chức danh ấy. Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap