Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó.
Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối.
Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Còn James lại chẳng có thời gian.
- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Cậu hãy nhìn lên đây. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Và chính cậu là người sẽ làm điều đó.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không?
Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó.
Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.
Áp dụng mức độ này khi bạn muốn người khác thông báo trước khi hành động để bạn kịp thời ngăn chặn những rắc rối có thể phát sinh. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.