Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên. Thật ra, lúc nào bố cũng chỉ muốn đầm ấm.
Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi. Và thích được dẫn đi hơn. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước.
Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi.
Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Đồng chí ấy sẽ cười: À, ra vậy. Nhưng đó là chuyện lâu rồi.
Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo. Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn. Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do.
Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế. Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm. Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố.
Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi.
Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Mà không xuyên sang tai bên kia. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ.
Luôn được vận động, luôn được tiếp xúc. Tại sao mọi người lại ngủ được. Hoặc là ngu xuẩn phá tung hết.
Nhà văn nhắm mắt lại. Rao giảng cũng là chơi. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút.