Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ. Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi". Nhiều khi đói quá, được ít nho lót lòng chàng mừng lắm.
Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó. Quá khứ đầy những thí dụ chứng minh năng lực thần diệu của lời khen. Sau khi cưới, nhà tôi cần kiệm từng đồng và làm ăn cho vốn tôi sinh sôi nảy nở.
Franklin Bettger, một biện sư khéo léo nhất trong nghề bảo hiểm nói với tôi: "Từ lâu, tôi đã hiểu rằng với nụ cười, đi đâu ta cũng được tiếp đón niềm nở hết. Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh.
Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn. Tôi đã được biết anh Pete Barlow.
Luôn luôn ông để cho những người giúp việc ông có nhiều sáng kiến, không bao giờ ông tỏ vẻ bắt buộc họ làm việc này việc nọ theo ý ông, mà ông để họ hành động theo ý họ. Lúc đó ông làm Tể tướng dưới triều Hoàng đế Guillaume II, vị Hoàng đế cuối cùng của nước Đức, ngạo mạn, kiêu căng thường tự khoe rằng lục quân và hải quân của mình đủ sức "đánh tan lũ mèo rừng". Cho nên, ta càng làm cho một người nói nhiều tiếng "có" bao nhiêu thì người đó càng dễ thuận ý theo đề nghị của ta bấy nhiêu".
Bà mục sư có thể nói như vậy được. Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa. Bà già đó sống một mình trong một dinh cơ rộng như vậy, giữa đống khăn quàng, đồ cổ và kỷ niệm, nên khát khao chút tình âu yếm.
Làm sao cho khách hàng có thiện cảm với ta, vui vẻ nghe ta, tin ta và theo ý ta? Theo giáo sư C. Bạn đã thách đố người ta. kỵ binh tới trễ quá v.
Bà ấy nói chị ngay thẳng và đứng đắn, giỏi làm bếp và khéo săn sóc trẻ em. Người chủ đó không hài lòng về chị ta lắm. - Tôi tưởng ông ấy hơi cụt hứng vì ông ta từ xa lại cốt ý là để "xài" tôi cho hả.
Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: "Những người đã trọng ta, mà ta lại biết mến tài họ, thì dễ chỉ huy họ lắm". Vậy ta phải hết sức trổ tài cho họ vừa lòng".
Chú đã làm nhiều cái bậy đến nỗi chú không dám chỉ trích một ai hết. Nhà xuất bản khen nó, là đủ rồi! Có người nhận là nó có tài rồi! Nó sung sướng tới nỗi nó đi lang thang ngoài phố, hai hàng lệ ròng ròng trên má. Thứ nhất: các bạn sẽ say mê học được một môn học có giá trị vô song về phương diện giáo hóa.