Nơi những người khác thành công,bạn cũng có thể thành công “Trong mỗi thời kỳ, những người tài năng leo lên cao. Vâng, đối thủ lớn nhất và mạnh nhất của bạn chính là bạn đấy! Nhưng nhận thức sai lầm về việc cạnh tranh với người khác đã khiến cho nhiều người lo âu đến nỗi họ nghĩ rằng họ không thể chịu đựng nổi khi thất bại.
"Tôi học được nhiều từ những sai lầm của mình hơn là từ thành công " Tuy nhiên, anh luôn cố gắng lấy lại tinh thần của mình và đón những người khách với gương mặt tươi cười của mình. Vào cái thời mà việc chăm sóc bệnh nhân được coi là công việc chỉ dành cho những phụ nữ dốt nát và vô công rỗi nghề,bà đã tuyên bố ý định tham gia chăm sóc bện nhân trước sự kinh hoàng của mẹ bà
Thật ra,họ chỉ vận dụng tư duy sáng tạo của mình vào những sản phẩm tương tự nhưng hãy xem họ thành công ra sao Một người thành đạt có thể chứng thực điều này . Donal hamburger từng là người bán li giấy trước khi thành lập tập đoàn Mc.
Dù bị mắc bệnh Parkinson ( liệt rung) ngày nay anh vẫn là thần tượng của hàng triệu người tàn tật. Đây là một quan niệm hết sức sai lầm. Lần nọ, nhà máy của nhà phát minh vĩ đại Edison bốc cháy.
“Người duy nhất không mắc sai lầm chính là người không hề làm gì cả. Socrates là một trong những người xấu xí nhất thời đó. Cuộc sống rất cơ cực.
Quyển sách này sẽ không hoàn chỉnh nếu tôi không đụng chạm đến các đau đớn, rắc rối, khó khăn và đau khổ một người phải chịu đựng khi thất bại. Woolworth nêu ra ý tưởng về một-đồng-kẽm-và-một-đồng-hào(đồng 5 xu và đồng một hào) với ông chủ,chủ của ông đã bác bỏ thẳng thừng và nói "ý tưởng này quá mạo hiểm và cũng không có đủ hàng hóa để bán với 5 và 10 xu". Ngày hôm sau, suýt chút nữa tôi bỏ học.
"Đó là thước đo cuộc đời của người đó ,là số đo năng lực thành công của anh ta . Một ngày kia, ông đến hỏi ý kiến của thầy giáo về việc đi học ở nước ngoài. Con đường thật gồ ghề, các khó khăn không ngừng xuất hiện.
Những gì người ta nhìn thấy từ thành công của tôi chỉ là 1%nhưng những gì họ không thấy lại chiếm đến 99%;đó là những thất bại của tôi" Hôm nay tôi xin ca ngợi Christopher Columbus – vì tôi thấy ông, một tù nhân giữa đống dây xích, “phần thưởng” dành cho ông vì sự hy sinh của ông trong việc dong buồm đến những vùng biển chưa được biết đến trên bản đồ, để khám phá ra một lục địa vô danh và chứng minh rằng trái đất tròn. Tia chớp lóe lên trên đầu họ.
"Anh sẽ không đi tới đâu hết. Sau đó, tôi mượn văn tự đất của cha tôi để thế chấp số tiền đã rút quá mức cho phép trong tài khoản ở ngân hàng. HỌ NÓI ĐIỀU ĐÓ CHỈ XẢY RA TRONG TRUYỆN KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG.
Sau khi nghe hết mọi lời buộc tội, vị tu sĩ chỉ thốt lên : “thế à?” và lại tiếp tục trầm tư trong túp lều của mình. Đôi lúc ông cũng không có đủ tiền ăn. Tôi đi vận động hết khoa này đến khoa khác và tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã phát tờ bướm ghi lại khẩu hiệu vận động như thế này: