- Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Trong tích tắc, những hạt giống đó nảy mầm rất nhanh thành các Cây Bốn Lá thần kỳ. - Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây.
Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc. Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.
Và bạn có thể tìm được sự may mắn từ chính những bất hạnh, không may mắn của mình. Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn.
Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi. Nắm được bí mật tạo ra sự may mắn, tôi sẽ tiếp tục chinh phục những thử thách khác và tạo nên may mắn cho mình và cho mọi người. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác.
Họ cùng đồng sáng lập công ty Salvetti & Llombart, với 40 cộng sự hàng đầu ờ Barcelona, Tây Ban Nha - chuyên nghiên cứu thị trường, tư vấn cho các tập đoàn đa quốc gia khổng lồ. Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm.
Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn. Còn mình thì hãy làm và tin vào việc mình đang làm - cho dù bây giờ không ai hỗ trợ, chỉ lối. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng.
Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa. Nott chợt nhớ ra rằng mình chưa nói chuyện với Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm.
Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Đây là cây bốn lá duy nhất trên đời rất quý mà nếu người nào có được nó thì sẽ có được một món quá độc nhất vô nhị: đó là sự may mắn vĩnh cửu. Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa.
Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được.